Nguyên Đỗ

Thi Sĩ Điên

Thơ gõ mãi chẳng vuông tròn bạn ạ
Suối nguồn thơ từ hang núi tuôn ra
Chảy quanh co chưa ra đến Hoàng Hà
Những vách đá chênh vênh còn chắn lối
Ăn năn mãi chẳng xóa mờ vết tội
Nước sói mòn vách đá mấy nghìn năm
Nguồn thơ ơi, mạch suối chảy âm thầm
Biết chừng nao mới tới lòng biển rộng
Cứ lăn xả dấn thân vào cuộc sống
Thơ theo ta như bùa quí hộ thân
Thơ chở che như cánh của thiên thần
Ta giao cả Nàng Thơ từng tiếng nói
Ta gõ mãi từng lời theo tiếng gọi
Nàng Thơ về ta thao thức vì nhau
Theo nguồn thơ từng nhịp điệu vui, sầu
Vì Thơ đó thành thành chàng "cuồng sĩ"

Nguyên Đỗ

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Thi Sĩ Điên"